Trải qua hơn ba thập kỷ từ khi nó được xây dựng, tòa nhà Trung tâm Popidou ở Paris vẫn chứng minh được giá trị thẩm mỹ kiến trúc của nó để trở thành một trong những tòa nhà nổi bậc trong thế kỷ 20.
Nó là công trình nổi bật nhất được xây dựng ở Paris trong 2 thế hệ đã qua. Nó trông như tập hợp các đường ống với đầy đủ màu sắc và nằm trong sự tĩnh lặng ở trung tâm thành phố. Tuy nhiên, Năm 1977 khi mà hai kiến trúc sư Richard Rogers và Renzo Piano hiện diện nổi bậc giữa đám đông khoảng 5.000 người để khai trương tòa nhà Trung tâm nghệ thuật Georges Pompidou (được biết với tên tòa nhà Pompidou) đã không có ai nhận thức được tầm quan trọng của việc xây dựng công trình kiến trúc bất thường này.
Rogers khi đó 38 tuổi đã cùng vơí Piano chiến thắng trong cuộc thi thiết kế kiến trúc cho tòa nhà trung tâm văn hóa của Paris trên nền của một ngôi chợ cũ. Còn non trẻ và là những kiến trúc sư chưa nổi tiếng, bản vẽ của họ đã được chọn ra trong khoảng 700 bản thiết kế khác về tòa nhà nổi tiếng nhất hiện nay. Sau sáu năm đầy khó khăn, vơí 25.000 bản vẽ đi kèm cùng với 7 vụ kiện và những tham hụt ngân sách, cuối cùng với sự cưú vãn trong phút chót tòa nhà cuối cùng cũng đã được hoàn thành.
Tuy nhiên, việc khởi công đúng trong thời kỳ ảm đạm của Paris. Toàn nhà Trung tâm Pompidou bị xem như rác rưởi giữa các làn sóng chỉ trích trong lúc nó đang được xây dựng, đã không còn công việc triển vọng cho các kiến trúc sư và những mối quan hệ của họ đã hoàn toàn rạng nức. Nhưng đó chỉ là những chi trích đã được lên lãng. Tòa nhà trung tâm, bao gồm bảo tàng nghệ thuật đương đại, khu trưng bày, thư viện công cộng và một trung tâm âm nhạc hiện đại đã minh chứng cho giá trị của nó. Nó đã thu hút 6 triệu khách thăm trong năm đầu tiên, và với thành công đó, các nhà phê bình đã nhanh chóng thay đổi nhận định của họ về tòa nhà này.
Các kiến trúc sư đã được thôi thúc bởi lối kiến trúc sao cho mọi hoạt đông di chuyển được linh hoạt nhất. Tất cả các phần trong toà nhà đều tiếp cận với một đại sảnh và kết nối bởi các thang cuốn và nó miễn phí cho tất cả các hành khách cho dù họ ghé thăm một trung trưng bày hay chỉ muốn ngắm cảnh. Với tất cả các dịch vụ nằm tại một vị trí phía cuối của tòa nhà cùng với hệ thống thang cuốn và thang máy ở đầu còn lại, các tầng được neo bởi các dầm thép khổng lồ đã cung cấp một không gian thẳng tắp không giới hạn bằng kích thước của hai sân bóng đá, giấc mơ của họ đã trở thành hiện thực.
Hình ảnh của tòa nhà Pompidou đã ăn sâu trong văn hóa Pháp những năm 70, khi nó có mặt ở khắp mọi nơi- trên huy chương- trên đĩa nhạc, cây đèn bàn và thậm chí được dùng trong một cảnh quay trong phim James Bond. Lối kiến trúc của tòa nhà phá vỡ đi hình thức thiết kế theo lối kín đáo trong thời gian này khi mà nó được một lượng lớn khách viếng đánh giá cao về phong cách và bố cục của tòa nhà khi đó thoát khỏi cách nhìn khắc khe của các nhà chuyên môn.
Những năm sau đó, Rogers được giao thiết kế trụ sở mới cho Ngân hàng LIoyd ở London và đã sáng tạo ra một trong những công trình mang trải nghiệm năng động nhất của Anh quốc. Còn Piano hiện là một trong những kiến trúc sư có uy tín nhất thế giới. Nhưng còn những công trình nào khác với sự chung sức sáng tạo của họ nữa không?
Bảo tàng Pompidou chắc chắn không giống như những bảo tàng trước đó, với những tính toán để có một nội thất linh hoạt, không chỉ có những bức tường có thể duy chuyển mà các tầng cũng có thể di chuyển lên xuống. Một đặc điểm nữa đó là sự gian dở của tòa nhà như đang cần những bản vẽ hoàn thiện nó để trở thành một tòa nhà thực sự. Tuy nhiên, theo cách hiểu khác, công trình hoàn thành đã chứng minh về mức độ tinh tế- khéo léo và tính tùy biến thay đổi các kết cấu chi tiết. Với chất lượng công trình tốt như vậy, các nhà phê bình đánh giá rằng công trình kiến trúc Pompidou gần với lối kiến trúc truyền thống vào thế kỷ 19 hơn là đương đại.
Tuy nhiên, như một mô hình quy hoạch đô thị, nó được chứng minh là có ảnh hưởng vô cùng to lớn đến khu vực xung quanh. Tòa nhà bảo tàng nghệ thuật hiện đại Guggenhiem ở thành phố Bilbao, Tây Ban Nha và rất nhiều những dự án nổi bật khác đã được xây dựng trên niềm tin với các toà nhà văn hóa có cách thiết kế mang tính đột phá có thể mang lại sự đổi mới cho đô thị lấy cảm hứng từ tòa nhà trung tâm Pompidou.
Hiện tại các công trình kiến trúc tên tuổi khác có thể thách thức tòa nhà Pompilou cho danh hiệu những toà nhà đặc sắc nhất Châu Âu. Tuy nhiên, đã hơn mấy chục năm trôi qua, công trình này vẫn còn khiêm ngưỡng khi xem nó như một công trình thông thường khi nó không có mặt tiền, chỉ các mạng lưới dầm thép và các đường ống và nhưng cầu thang nhô ra bên ngoài, một dáng vẻ "khá cực đoan".
Ngày nay, Trung tâm Pompidou vẫn giữ nguyên giá trị giống như lúc nó mới hình thành. Mức độ gây shock với các đường ống và cùng mới màu sắc của nó vẫn không phai mờ theo thời gian. Nhưng trong quá khư, khi mới xây dựng nó từng bị nhìn nhận như là một công trình xấu xí cùng cực, thì bây giờ nó lại cho thấy những thành tựu lớn về kỹ thuật và những khái niệm khác về kiến trúc.